CHÚA
LÊN TRỜI
Dứt
câu dứt ý mấy lời
Chúa
đưa môn đệ sang đồi Ô-liêu
Non
tây vàng ửng mây chiều
Không
trung gió lộng cánh diều thiết tha
Chân
trời mở rộng bao la,
Núi
đồi tỏ nét cỏ hoa đậm mầu
Be-lem
mảnh đất chôn nhau
Gia-liêm
hằn vết thương đau rợn người
Can-vê
kết thúc cuộc đời
Núi
Dầu in vết chân rời thế gian
Bức
tranh máu chảy lệ tràn
Mở
màn rồi lại đóng màn thật nhanh
Chúa
đưa ánh mắt nhìn quanh,
Mấy
trăm môn đệ kết thành vòng hoa
Có
người đánh tiếng thưa qua:
“Trình
Thầy có lẽ đây là thời gian?
Phải
chăng Thầy định mở màn,
Cho
dân Do Thái bẻ tan xích xiềng? “
Chúa
rằng đừng có ý riêng,
Ngày
giờ ấn định là quyền của Cha.
Rồi
đây cũng chẳng còn xa
Từ
trời tưới xuống chan hòa hồng ân
Vững
trong sức mạnh Thánh Thần
Các
con ra mặt chứng nhân cho Thầy
Chứng
đầu xuất phát từ đây
Chứng
dần đến khắp chân mây cuối trời
Sự
lòng như đã cạn lời
Như
đem gửi trọn cho người chung quanh
Giơ
tay trang trọng chúc lành
Mắt
nhìn lên cõi trời xanh ngưng thần
Nhẹ
nhàng như cánh hồng vân
Tách
dần mặt đất bay dần lên cao
Dưới
chân mây bạc giăng chào
Trên
đầu rực rỡ ánh hào quang bay
Môn
nhân ngửa mặt chắp tay
Lặng
yên hướng mắt nhìn say không rời
Bỗng
đâu xuất hiện hai người
Mặt
hoa da tuyết cất lời uy nghi :
“
Hỡi người quê xứ Ga-li !
Trời
quang mây tạnh cớ chi nhìn hoài
Hôm
nay thấy Chúa hiễn oai
Giữa
tầng mây trắng khoa thai lên trời.
Đến
ngày tận mạt cõi đời
Trích
Sứ Dieệp Tình Thuong
của
Cố Lm. Fx Nguyễn Xuân Văn trang 394
*
* * * * *
No comments:
Post a Comment