Nguyen Trung Thanh <yosthanh@yahoo.com>;
TÌNH CHA BAO DUNG
CN.4.MC.C
Gs 5,9a.10-12
2Cr 5,17-21
Lc 15,1-3.11-32
10-3-2013
Tổng
thống Chavez nước Venezuela qua đời ngày 5-3 vừa rồi. Khi thông báo cho quốc dân biết về cái chết của Tổng Thống, Phó Tổng thống Nicolas Maduro nói : Tổng Thống đã trở về với Chúa. Ông dùng
cụm từ “bám lấy Chúa Kitô”
(Clinging to Christ) để chỉ những hành động của Tổng Thống trong tuần lễ cuối đời. Vào lúc lâm chung, Tổng Thống đã yêu cầu được phó linh hồn và xin nhận bí tích xức dầu.
Một
biến cố thật lạ lùng. Vì từ khi lên
nắm quyền vào năm 1999, Tổng thống Chavez là một người hung hăng chống đối Giáo Hội Công Giáo. Năm
2002, Tổng thống Chavez đã gọi các Giám Mục Venezuela là "khối ung nhọt" phá hoại các mục tiêu cách mạng của mình. Đồng thời ông yêu cầu
Tòa Thánh đừng can thiệp vào công việc nội bộ đất nước của ông.
BTM : Đọc dụ ngôn “Người Cha Nhân Hậu” trong BTM thánh lễ
hôm nay, chúng ta không lấy làm lạ, vì Thiên Chúa yêu thương người tội lỗi. Trong
Mùa Chay, chúng nghe hoài lời kêu gọi sau đây : “Ta lấy mạng sống Ta mà thề : ‘Ta đâu có muốn cho kẻ dữ phải diệt vong,
nhưng là muốn nó bỏ đường tà để được sống”.
Người
cha nhân hậu, tức là Thiên Chúa, hằng ngày vẫn đứng ngoài ngõ trông chờ đứa con
bất hiếu trờ về : “Anh ta còn ở đàng xa,
thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương chạy ra, ôm cổ anh ta và hôn
lấy hôn để” (Lc 15,20). Lại còn bảo đầy tớ : “Mau đem áo đẹp ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào
chân cậu, rồi bắt bê béo mở tiệc ăn mừng” (Lc 15, 22-23).
Áo
tượng trưng cho địa vị. Địa vị làm con được phục hồi.
Nhẫn
tượng trưng cho quyền hành. Như Đức giáo Bênêđíctô từ chức thì chiếc nhẫn giáo hoàng
được đập nát.
Giầy
tượng trưng cho người tự do, nô lệ không được đi giầy, đi chân không.
Thiên
Chúa yêu thương như vậy. Thế mà loài người không biết. Người con cả trong dụ
ngôn tượng trưng cho loài người. Loài người như anh cả. Khi ở ngoài đồng về đến
nhà “nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa”
(Lc 15,25), được người đầy tớ chạy ra cho biết : “Em cậu đã về và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh
khỏe” (Lc 15,27), anh liền : “nổi
giận và không chịu vào nhà” (Lc 15,28).
Chúng
ta đang sống tháng thánh Giuse. Thánh Giuse giống như Thiên Chúa, cũng thương
xót người tội lỗi, muốn người tội lỗi trở về.
Người
ta kể rằng : Ở phố Auteuil, ngoại ô thủ đô Paris, có hai người hốt rác. Một
ngày kia, đang xúc rác đổ vào xe, một anh đã xúc được một tượng thánh Giuse.
Anh đang định vất lên xe đem đi đổ, thì anh kia xin : “Tao cũng như mày bỏ đạo lâu rồi; nhưng thấy mặt ông này dễ thương, tao
muốn đem về nhà tao”.
Nhà
anh chẳng có bàn thờ. Anh đặt tượng thánh Giuse trên mặt lò sưởi. Cháu gái ông
kiếm được hai cây đèn đặt hai bên. Đến tháng thánh Giuse, đứa cháu mua hai cây
nến và hái mấy nhánh hoa dại trong vườn cắm vào lọ hoa, dâng kính thánh Giuse.
Về
già, anh hốt rác mắc nhiều thứ bệnh, nằm chờ chết trên giường. Đứa cháu nói : “Nội ơi, cháu đi mời cha xức dầu cho nội nhé
!”.
Ông
nói : “Ông bỏ Chúa lâu rồi. Chúa không
còn nhớ đến ông đâu”.
Mấy
hôm sau, ông gọi cháu đến bên giường và kể : “Mấy đêm nay, ông mơ có một ông già nào đó gọi ông về trời”.
Cháu
hỏi : “Hình dáng ông già đó như thế nào”
?
Ông
tả : “Tóc ông bạc, tay ông cầm gậy”.
Đứa
cháu reo lên : “Ông thánh Giuse đó. Ông ở
trên lò sưởi đó kìa. Ngài nhớ ơn ông đem Ngài về nhà. Ngài về bảo ông mời cha
đến giải tội xức dầu”.
Sau
khi xưng tội xức dầu, ông già nhắm mắt xuôi tay, chết trong vòng tay thánh
Giuse.
“Hãy
đến cùng Giuse”. Amen.
Thi ca công giáo
TÌNH CHA BAO DUNG
* * * * * * * *
Trở về , con
thứ hoang đàng !
Đòi chia gia sản, cha
ban tức thời !
Cậu
em vung vít tung trời,
Tiền
trong tay sẵn, ăn chơi thỏa tình
Từ
khi xa biệt cha, anh
Bạn chơi thì
lắm, gia đình bâng quơ !
Đam mê ăn
uống, bạc cờ !
Khi tiền đã
cạn, bụi bờ nương thân,
Đói lòng thèm khát miếng ăn
Những mong nhặt vét chút phần cám heo.
Thân tàn ma
dại bọt bèo !
Giờ đây chợt nhớ bao nhiêu ân tình,
Từ khi lánh thoát gia đình,
Phương
trời phiêu bạt, bội tình vong ân !
Cô liêu ! con
thứ nhủ thầm :
Trở về xám hối thưa rằng
cha ơi !
Con nay đắc tội với Trời,
Chẳng
còn dám nhận là người con cha.
Từ đây xin được thứ tha,
Cho con phục việc như là tớ tôi.
Cậu bèn thực hiện tức thời,
Vượt đường xa thẳm , về
nơi quê nhà,
Từ xa thấp thoáng, nhận ra !
Đứa con như
chết ! nay đà hồi sinh.
Thấy con lem luốc mặc tình,
Dang tay ôm lấy, chí tình mừng vui !
Gia nhân, đầy tớ đâu rồi ?
Sớm đưa chiếc nhẫn ! con tôi đeo vào,
Lấy giày đẹp nhất , mau nào !
Áo là, khăn lượt mặc vào ! Xướng ca !
Tiệc tùng đầy khách gần xa,
Giết con bê béo, cả nhà mừng vui,
Trưởng nam trong dạ bồi hồi
Chợt nghe ca hát nặng lời thưa Cha :
Con luôn bên cạnh cha già,
Chỉ xin đôi chút thế mà chẳng cho,
Em con phung phí, vô lo !
Mà nay lại giết bò tơ ăn mừng !
Trưởng nam ơi ! Hỡi , con đừng !
Bao nhiêu gia sản, cha từng bên con,
Của cha dù hết hay còn,
Cũng là gia nghiệp của con đấy rồi !
Em
con từng chết một thời,
Mà
nay sống lại ơn Trời thương ban
Quay về xám hối than van !
Quay về xám hối than van !
Chỉ mong như đứa người làm cho Cha.
Trưởng nam nào đã suy ra,
Tình Cha tha thứ bao la rạng ngời.
Tâm tình xám hối tuyệt vời,
Sẻ chia Chay Thánh đầy vơi cộng đoàn.
Tâm tình xám hối tuyệt vời,
Sẻ chia Chay Thánh đầy vơi cộng đoàn.
Hương Quê
No comments:
Post a Comment